Bia Hưng Khánh Thiền Tự Bi Ký(興慶禅寺碑記)- Chùa Vua (Hưng Khánh Tự, Hai Bà Trưng, Hà Nội)

Bia Hưng Khánh Thiền Tự Bi Ký(興慶禅寺碑記)- Chùa Vua (Hưng Khánh Tự, Hai Bà Trưng, Hà Nội)

Thông tin cơ bản

  • Tên: Hưng Khánh Thiền Tự Bi Ký – 興慶禅寺碑記
  • Vị trí: Khu vực tam quan, Chùa Vua (Hưng Khánh Tự, Hai Bà Trưng, Hà Nội)
  • Nội dung:

Đại khái nghe rằng, giáo vụ của nhà Phật là việc cảnh tỉnh người đời, muốn họ đạt tới cõi giác ngộ, vì vậy cho nên cái đạo ấy không nói mà tin, không giáo hoá mà tự hành, mênh mông trong dân chúng, không thể gọi tên ra được. Cho nên từ triều Lý về sau, trên từ công khanh văn võ, dưới cho đến khanh sĩ thứ dân đều hưng công xây dựng chùa miếu, hoặc tô tượng, đúc chuông, đại khái muốn xây dựng nền đạo vững chắc hôm nay, để kết thành quả tốt lành trong tương lai.
Nay ở tại phía Nam thành Hà Nội, có Hưng Khánh thiền tự, là nơi bảo điện chốn Thiền lâm. Tương truyền rằng sáng lập từ triều Lý, quy mô rộng lớn, gom cái đạo từ trời Tây (trời Ấn Độ) mà quy về Bắc Đẩu (ở trời phương Đông). Chẳng may gặp cơn binh hoả, thành ra hoang phế. Ai đi qua đều buồn đau, luôn đau đáu việc trùng hưng, tôn tạo. Gần đây, có Tỷ Khiêu ni Thích Đàm Định trụ trì bản tự cùng với những anh em thiện lành quanh đây (đấy) gồm: Nguyễn Quốc Triệu, Nguyễn Đức Bạch, Nguyễn Thị Hồng Hà, Nguyễn Thị Ngọc Anh, v.v. cũng bảo nhau rằng: thiên thần giáo ứng theo đó mà nắm giữ tài bảo, vậy có thể nhắm mắt xuôi tai mà quên lời Phật bảo được sao? Lúc này cùng với trụ trì chùa cùng nhau cầu thợ giỏi, mộ vật tốt ở khắp các nơi, đúc lại chuông lớn, trang hoàng Tam Bảo thành một công trình to lớn, hết thảy đều đẹp lắm, toàn cảnh trở nên một chốn danh lam.
Chùa hoàn thành trụ trì mới trình bản văn lên cho ta (?), để viết vào mấy lời tán thán. Từ một nơi hoang phế, trở thành Hưng Khánh tự uy nghi, bề thế, cái công của những người trùng hưng có thể gọi là nhỏ được chăng? Công đức của các ngài đã khiến cho đạo có nơi nương tựa, con cháu đời sau có chốn tu hành, ngưỡng vọng. Công ấy thực sáng như sao Khuê. Ngày sau qua đây, quan thời chiêm ngưỡng, dân thời vọng nghĩ, ắt sẽ nhớ đến công đức của tiền nhân. Bèn ghi lại mấy lời, theo đó mà khắc vào bia, lưu mãi về sau.
Hà Thanh, Song Hữu Nguyễn Trước Phù kính cẩn thuật lại, về sau người học trò ở Hoài An, ấp Nguyên kính viết, người thợ khắc đá ở đất Hoa Ninh kính khắc.
Ngày lành, trọng thu tháng tốt, năm 1967.

Chấm điểm
Chia sẻ

Hình ảnh văn bia

Nội dung chính

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *


Banner App ChỐn ThiÊng 3 (60x90)