Chùa Thái Cam (Tân Khai Linh Tự – Hoàn Kiếm, Hà Nội)

Chùa Thái Cam (Tân Khai Linh Tự – Hoàn Kiếm, Hà Nội)

Thông tin cơ bản

Tên gọi

Chùa Tân Khai, hay được biết đến dưới cái tên thân thuộc là chùa Thái Cam, là một di tích lịch sử độc đáo tọa lạc tại vùng đất này. Người dân đã lâu đã gọi chùa bằng cái tên gần gũi hơn là chùa Thái Cam. Nguyên nhân chủ yếu của cái tên này xuất phát từ sự nổi tiếng của một nguồn nước quý giá, được biết đến là giếng Thái Cam.

Chùa Tân Khai không chỉ là một điểm đến tâm linh quan trọng mà còn nổi tiếng với nguồn nước từ giếng Thái Cam. Được mô tả như một cái giếng cổ nước vô cùng thơm ngọt, giếng Thái Cam đã trở thành một biểu tượng của sự truyền thống và văn hóa tại địa phương này. Nước từ giếng không chỉ đáp ứng nhu cầu hàng ngày của cộng đồng mà còn được xem là nét độc đáo, kết nối chặt chẽ với lịch sử và truyền thống của chùa Tân Khai.

Chùa Thái Cam không chỉ là một ngôi đền linh thiêng mà còn là một di tích gìn giữ những câu chuyện lâu dài và giữ gìn những giá trị văn hóa độc đáo, trong đó giếng Thái Cam chính là một phần không thể thiếu, làm phong phú thêm vẻ đẹp tâm linh và lịch sử của nơi đây.

Lược sử

Chùa Thái Cam, hay còn được biết đến với tên gọi chùa Tân Khai, là một công trình lịch sử quan trọng được xây dựng vào năm Minh Mệnh thứ 3 (1822), đồng thời với sự tái lập của thôn Tân Khai. Sự khắc lên tấm bia “Thái Cam tự bi” niên hiệu Thiệu Trị thứ 5 (1845) làm rõ hơn về nguồn gốc của chùa, khi mô tả rằng trước kia, khu vực ngoại ô thành xưa là một bãi bể nương dâu, đã được chuyển đổi thành chùa Thái Cam. Theo sách lịch sử, vào năm Giáp Tý, niên hiệu Gia Long thứ 3, quá trình xây dựng thành trì và mở rộng bờ cõi đã bắt đầu, và cho đến năm Nhâm Ngọ, niên hiệu Minh Mệnh thứ 3, thành ốc mới hoàn thành, đồng thời việc đăng ký hộ khẩu cũng được thực hiện, theo cách nói truyền thống là “vào sổ đinh”.

Bảng bia “Bản tự chân lục bi ký” dựng năm Ất Tỵ tiếp tục cung cấp thông tin về lịch sử hình thành của khu vực này. Đất này trước đây là một phần của thành Đông Quan thuộc nhà Hậu Lê, và sau đó, vào năm Nhâm Ngọ, niên hiệu Minh Mệnh thứ 3, triều đình đã tuyển mộ dân để khai khẩn đất này. Thôn xóm dần hình thành, và cùng lúc đó, đền thần và chùa Phật cũng được xây dựng.

Bảng bia “Thái Cam tự bi” niên hiệu Bảo Đại thứ 10 (1935) tiếp tục mô tả quá trình xây dựng làng và chùa Thái Cam, kể từ năm Giáp Tý, niên hiệu Gia Long. Những bức bia này tập trung vào sự đồng lòng và công lao của cộng đồng dân chúng trong việc xây dựng lại làng vào thời kỳ lịch sử quan trọng, đồng thời nêu bật vẻ đẹp tự nhiên của khu vực với núi Nùng và sông Nhị bao quanh.

Tóm lại, thông tin từ các bảng bia và sách lịch sử đã rõ ràng chỉ ra rằng chùa Thái Cam được xây dựng trên đất địa bàn phía đông hoàng thành Thăng Long thời kỳ Lê, và địa điểm này trước đây là nơi đồn trại của quân đội. Sự phá thành và xây dựng lại thành nhỏ hơn do vua Gia Long thực hiện đã tạo ra không gian dư thừa, và từ đó, thôn Tân Khai và chùa Thái Cam đã xuất hiện như là biểu tượng của sự hòa nhập giữa lịch sử, văn hóa và tâm linh tại vùng đất này.

Kiến trúc

Chùa Thái Cam, nằm trong khu phố cổ Hà Nội, là một công trình tâm linh với khuôn viên rộng rãi và kiến trúc độc đáo. Khuôn viên chùa được thiết kế khép kín bao gồm cổng, chùa chính, nhà Tổ, và nhà Mẫu. Sân gạch trải rộng trước chùa và hai bên cũng tạo nên không gian thoáng đãng và trang nhã.

Chùa có hai lối vào chính: cổng chính tại số nhà 44 phố Hàng Vải, chia lối với đình; và cổng phụ tại 16C phố Hàng Gà, dẫn vào khu nhà Mẫu và nhà Tổ. Cổng chính được xây dựng với kiểu giả vòm, mái bằng, và 4 trụ, trên cổng thêu dòng chữ Hán “Tân Khai linh tự” (chùa thiêng Tân Khai).

Chùa chính được bố trí theo hình chữ “Đinh”, bao gồm tiền đường và thượng điện. Tiền đường có 5 gian, kiểu hai tầng bốn mái chồng diêm, mái lợp ngói ta, và bờ nóc được trang trí hình mặt trời lửa cùng với bốn chữ Hán “Thái Cam thiền tự”. Phía trước tiền đường treo bức y môn chạm thủng với các hình “tứ linh” sáng tạo và lộng lẫy. Gian giữa đặt hương án, hai bên có bệ cao để đặt tượng Đức Ông và Đức Thánh Hiền.

Thượng điện bao gồm 3 gian dọc, với các vì được làm mô phỏng theo kiểu truyền thống. Từ bên ngoài vào, xây các bệ gạch cao dần làm nơi đặt tượng Phật. Trên cùng là 3 pho Tam Thế, tiếp theo là tượng A Di Đà toạ thiền, tượng Di Lặc, Tuyết Sơn, Ngọc Hoàng Thượng Đế, Nam Tào, Bắc Đẩu và toà Cửu Long với Thích Ca Mâu Ni. Hai bệ hai bên tường là nơi đặt Thập điện Diêm Vương.

Tổng thể kiến trúc của chùa Thái Cam không chỉ phản ánh nét truyền thống mà còn tạo nên không gian linh thiêng và thanh tao, thu hút du khách và tín đồ đến thăm và tìm hiểu về lịch sử và văn hóa tâm linh của nơi này.

Di tích – Đặc trưng

Chùa Thái Cam, như một ngôi chùa lịch sử từ đầu thế kỷ XIX, hiện vẫn tự hào sở hữu một lượng lớn di vật đa dạng và phong phú, bảo quản được qua nhiều thế hệ. Các di vật này bao gồm hệ thống tượng tròn, bia đá, chuông đồng, hoành phi, câu đối, đều mang đến giá trị lịch sử và văn hoá đặc biệt cho thủ đô Hà Nội. Các pho tượng tròn trong chùa được chế tác một cách khéo léo, đạt đến tính chuẩn mực và thẩm mỹ cao.

Ngoài ra, chùa còn lưu giữ 13 tấm bia đá, đó là nguồn tư liệu quý giá, giúp các nhà nghiên cứu có cơ hội tìm hiểu về niên đại của chùa, cũng như những lần trùng tu, sửa chữa trong quá trình lịch sử. Đặc biệt, những tấm bia này còn là nguồn chứng cứ quan trọng cho vị trí của thành Thăng Long thời kỳ Lê, và cũng như về hiện tượng nông thôn hoá đô thị cổ Thăng Long vào đầu thế kỷ XIX.

Chùa Thái Cam, cùng với các di tích khác trong khu vực như chùa Cầu Đông, đình Đức Môn, đình Đông Môn, hội quán Phúc Kiến, đã đóng góp quan trọng trong việc hoạch định địa giới của kinh thành Thăng Long thời kỳ Lê – Nguyễn và địa giới của khu phố cổ Hà Nội ngày nay. Các công trình này là nguồn thông tin quan trọng cho sự nghiên cứu về lịch sử và phát triển của đô thị lâu dài này.

Sự kiện – Thành tựu

Chùa Thái Cam là một di tích quan trọng xứng đáng được trân trọng, bảo vệ như đã được Bộ Văn hoá Thông tin công nhận năm 1990.

_______________________________

Các ngôn ngữ khác

Tiếng Anh (English)

Tan Khai Pagoda, also known as Thai Cam Pagoda, is a unique historical site located in Hanoi, renowned for the Thai Cam Well. Described as an ancient well with sweet-smelling water, Thai Cam Well has become a symbol of local tradition and culture. The pagoda serves not only as a significant spiritual destination but also preserves enduring stories and unique cultural values.

The history of the pagoda dates back to 1822 when it was constructed during the reign of Emperor Minh Menh, concurrently with the reestablishment of Tan Khai Village. Inscriptions on stones and historical records detail the transformation from a strawberry field into Thai Cam Pagoda. Built on the eastern outskirts of the Thang Long Imperial City, the site was formerly a military camp.

The architectural layout of Thai Cam Pagoda, situated in Hanoi’s Old Quarter, reflects traditional elements, creating a sacred and serene space. The pagoda boasts a diverse collection of artifacts, including statues, stone steles, bronze bells, horizontal lacquered boards, and couplets. Additionally, it houses 13 valuable stone steles, serving as crucial historical evidence of the temple’s age and development.

Thai Cam Pagoda, along with other historical sites, significantly contributed to defining the boundaries of the Thang Long Imperial City during the Le and Nguyen dynasties and the present-day Old Quarter of Hanoi. In 1990, the Ministry of Culture and Information officially recognized Thai Cam Pagoda as an important historical relic worthy of preservation and respect.

Tiếng Trung (Chinese)

新开寺,又被称为泰甘寺,是一处位于河内的独特历史遗址,以泰甘井而闻名。泰甘井被形容为一口香甜的古老井,已成为当地传统文化的象征。这座寺庙不仅是一个重要的灵性场所,还保留着悠久的故事和独特的文化价值。

该寺的历史可以追溯到1822年,当时在明命皇帝统治时兴建,与重建新开村同时进行。石碑和历史记录详细描述了从草莓地变成泰甘寺的转变。寺庙建在清龙皇城东部郊区,曾经是一个军事营地。

泰甘寺的建筑布局位于河内的老城区,反映了传统元素,营造出一片神圣而宁静的空间。该寺拥有丰富的文物收藏,包括雕像、石碑、铜钟、横批和对联。此外,它还保存有13块宝贵的石碑,作为该寺年代和发展的重要历史证据。

泰甘寺与其他历史遗址一起,在黎、阮两代和现今河内老城的界定中发挥了重要作用。1990年,文化和信息部正式承认泰甘寺是一处值得保存和尊重的重要历史遗迹。

Tiếng Pháp (French)

La pagode Tan Khai, également connue sous le nom de pagode Thai Cam, est un site historique unique situé à Hanoï, renommé pour le puits Thai Cam. Décrit comme un puits ancien avec une eau au parfum sucré, le puits Thai Cam est devenu un symbole de la tradition et de la culture locales. La pagode sert non seulement de destination spirituelle importante mais préserve également des récits durables et des valeurs culturelles uniques.

L’histoire de la pagode remonte à 1822 lors de sa construction sous le règne de l’empereur Minh Menh, simultanément avec la rétablissement du village Tan Khai. Des inscriptions sur des pierres et des archives historiques détaillent la transformation d’un champ de fraises en la pagode Thai Cam. Construit à la périphérie est de la Cité impériale de Thang Long, le site était autrefois un camp militaire.

La disposition architecturale de la pagode Thai Cam, située dans le vieux quartier de Hanoï, reflète des éléments traditionnels, créant un espace sacré et serein. La pagode abrite une collection diversifiée d’artefacts, dont des statues, des stèles de pierre, des cloches en bronze, des planches laquées horizontales et des couplets. Elle conserve également 13 précieuses stèles de pierre, servant de preuves historiques cruciales de l’âge et du développement du temple.

La pagode Thai Cam, avec d’autres sites historiques, a contribué de manière significative à définir les limites de la Cité impériale de Thang Long pendant les dynasties Le et Nguyen et le vieux quartier actuel de Hanoï. En 1990, le ministère de la Culture et de l’Information a officiellement reconnu la pagode Thai Cam comme un important site historique méritant d’être préservé et respecté.

Chấm điểm
Chia sẻ

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *


Banner App ChỐn ThiÊng 3 (60x90)